Xuất bản vào 02:13:10 21/02/2016
Nào cứ có ve kêu mới biết Hạ
Sáng nay ta nghe tiếng lá reo ca
Lá mừng reo tút từ xa
Vui như tết đến báo ta Hè về.
Ta nói nhỏ “Có nghe hàng me nói”
Rằng “Đêm kia Hạ thực đã về rồi”
Đêm kia tiếng cuốc ỉ ôi
Nói “Không khí Hạ khắp nơi ùa về”.
Con trai kể mấy ngày nay trong lớp
Các bạn con vui, hồi hộp khác nhau
Và rằng chẳng biết từ đâu
Giọng thầy trầm bổng những câu thâm buồn.
Đám con gái lệ trực tuôn khóe mắt
Lóng ngóng vụng về mím chặt bờ môi
Kỵ lời “Về nhé !”, “Chào thôi !”
Lũ trai điên cũng hết hồi vênh vang.
Chiều nhìn thấy mây lang thang sắc trắng
Cuối con đường một vệt nắng vàng hoe
Mấy cô hàng nước hàng chè
Ngồi cười nghiêng ngả mà khoe đắt hàng.
Hạ về sẽ những chói chang tia nắng
Sân trường buồn hoang vắng dấu chân ai !
Nghe con thở vắn than dài
Nói Hạ chẳng đến, vì ai Xuân về !
Chẳng cần phải có tiếng ve
Nghe con trai “thở” biết Hè ngay bên.
Tp.HCM, ngày 09.5.2015
Thiều Ngọc Sơn