Xuất bản vào 13:29:39 08/06/2023
Cái “đọi” sắt, từ ngày nhập ngũ
Mấy chục năm, dù cũ, chẳng dời
Mỗi khi “khổ” quá, lấy xơi
Cơm dù đạm bạc, nhất thời… thấy ngon.
Mỗi lần rứa, hồn non sông nước
Lại thấy hơn, ngày trước, đẹp kinh
Dĩ nhiên, mình cũng thấy mình
Sống trong yên ả, thanh bình… quá may!
Bao “tiền bối”, ngực đầy công trạng
Giờ vẫn nằm, chung hạng “cùng đinh”
Mình không, đổ máu, hy sinh
Vẫn ăn “đọi sắt” hiển vinh… lắm rồi !.
Quận 12, ngày 6.6.2023
Thiều Ngọc Sơn.