Xuất bản vào 12:41:46 11/01/2024
Cháu nghe nói, xe ông bị mất
Mặt đương vui, chuyển rất chi buồn
Nhìn ông, mắt lệ trào tuôn
Nhoẹt nhoè ướt khắp, cả khuôn ngọc ngà.
Vội nói khẽ, thôi mà, chớ khóc !
Mất thì thôi, có cóc gì đâu !
Đủi đen phận số, trước sau
Kiểu chi cũng mất, nhớ câu… đừng buồn !
Mất để nhắc, mình luôn cảnh giác
Mất biết ai, làm nhác, ăn siêng
Ai người chẳng biết, cử kiêng
Chiếc xe cũ nát, cũng khiêng… về nhà!
Cháu nghe thế, ngừng sa dòng lệ
Hỏi sao giờ, người tệ quá ông
Mới kêu, đất chật người đông
Lòng người thâm hiểm, khác sông… khó rò !?.
Quận 12, ngày 11.1.2024
Thiều Ngọc Sơn.
—————
P/s: bài thơ trên làm cách nay đúng 1 năm, cơ mà còn dở dang. Nãy thấy Facebook nó nhắc lại nên mới ngồi hoàn thành nốt. Rất thank Facebook.