Xuất bản vào 07:20:32 04/08/2017

Có thật là, hết hạ đến thu chăng ?
Chưa tháng tám, mù đã giăng lối nhỏ
Sương óng ánh, long lanh trên ngọn cỏ
Trời vì ai, chiều nhuộm đỏ triền đê.
Phải không anh, thu đúng thực đã về ?
Thu về sớm, làm đồng quê vàng xọm
Không phải thế, sao mấy con sâu róm
Cắn lá bàng, rơi lồi lõm lối đi.
Không phải thu, anh nào đã ra đi !
Con đò cũ, đã chắc chi anh nhớ
Đêm năm canh, lấy gì em nằm mớ
Thầm gọi tên, trách người ở chẳng về.

Em nhớ anh, chiều ra tút chân đê
Em đứng đó, mắt dõi về phố thị
Heo may thổi, lòng miên mang suy nghĩ
Nụ hôn đầu, cánh phượng vĩ ép khô…
Biết không anh, mùa thu ở thủ đô
Cây cơm nguội, màu vàng khô bàng đỏ
Anh có thấy, gió thầm thì to nhỏ
Giống quê nhà, trăng có tỏ không anh ?
Đúng không anh, trời Hà Nội thu xanh
Nơi anh trọ, chung quanh nhiều bạn gái
Trường anh học, gần bác Hồ vĩ đại
Quên quê nhà, thu hoang dại và em !!!.
Tp.HCM, ngày 04.8.2017
Nhân_Vô Kỵ.